Chiều đang chạm trên từng xác láMà hồn tôi như một tàng câyChơ vơ đứng đợi lần em tớiĐể thấy mùa thu đã rụng đầy! Xoè tay che nắng len vào mắtĐếm những vàng phai nỗi nhớ ngườiCòn nghe trong thoáng heo may gọiNhư có em về chung bóng tôi! Rắc hương cho gió thơm mùi tócTrên áo vai xưa đã…
Đọc thêmCategory: THƠ – TRUYỆN NGẮN
Bài Viết Cho Thuần Ngày Trở lại Wollongong…Thơ Hoàng Nga
Người không níu áo em saoBao nhiêu năm đã qua cầu gió bay. Em về người chắc không hayDẫu con phố ấy chẳng thay đổi nhiềuDốc mù sương. Biển liêu xiêuVài con sóng trắng cuối chiều đuổi nhauNgọn đèn đôi vẫn bên nhauChiều nghiêng đôi cánh hải âu bay về. Em về. Người ạ. Em về.Mười lăm năm. Lạ. Bốn…
Đọc thêmKhúc Mưa Tháng 9. Thơ Hư Vô
(Thiếu Nữ. Tranh Đinh Cường) Đêm rắc mưa cho hương đầy tócTháng 9 về quanh những gót chânPhố xá chờ nhau đèn thao thứcSoi buồn chưa rõ mặt tình nhân. Con đường có lần em qua đóLời hẹn hò còn đỏ son môiTôi về không kịp như đã hứaGiọt mưa xoá mất bóng em rồi! Bàn tay lạnh cóng như…
Đọc thêmSài Gòn Có Một Thời Như Thế. Thơ Hư Vô
Đoàn xe chở quan tài qua phố Chở theo cả tiếng khóc Sài Gòn Của bà mẹ xoè tay đứng ngóng Còn không kịp vuốt mắt đứa con. Người nằm chết lạnh tanh nhang khói Cõi tử sinh quá đỗi oan khiên Chưa thốt xong một lời trăng trối Rào kẽm gai đã vội giới nghiêm! Những cánh cửa im…
Đọc thêmChiếc Vòng Đeo Cổ – The Necklace
Bùi Phạm Thành Cô gái ấy là một thiếu nữ trẻ xinh đẹp và quyến rũ, được sinh ra, như thể là một run rủi của số phận, vào một gia đình nghèo, với người cha là thư ký. Cô không có của hồi môn, không có hy vọng, không có cách nào được những người đàn ông giàu có…
Đọc thêm