Trương Phụng Bãi tắm “Số Tư” quen thuộc. Sóng biển rì rào. Những con thuyền nhỏ làm nghề câu đêm ra khơi. Đào nói với tôi trong dòng nước mắt: – Chúng mình không thể đến với nhau được đúng không anh, em biết không chỉ có em mà anh cũng rất yêu em, nhưng rào cản của ba mẹ,…
Đọc thêmCategory: VĂN HỌC NGHỆ THUẬT
Người hay cười
HKL Người hay cười chắc họ sống giản đơnBởi họ chẳng nghĩ thiệt hơn… thua thắngHọ chẳng quá bận tâm điều nhỏ nhặtChẳng đoái hoài khi người khác nghĩ sai. Người hay cười sẽ chẳng sống “thảo mai”Chẳng thêu dệt đơm đặt điều oan tráiChẳng có chi phải dè chừng ái ngạiChẳng tính toan nên mãi chẳng bị già. Người…
Đọc thêmChân Không. Thơ Hư Vô
Tôi lần mò giữa hư khôngTrượt chân vấp xuống cuối dòng nhân gianTình cờ gặp lại cố nhânTrăng khuya đã khuyết nguyệt trần vai em. Hồn tôi lãng đãng lênh đênhEm như đóm lửa dập dềnh, rồi thôiCũng đâu phụ bạc gì tôiCó chăng là bởi đất trời ở riêng. Không được tay ấp chân kiềngThì cũng có một thời…
Đọc thêmVăn chương Đông Nam Á trong tâm thế hậu thuộc địa
Inrasara “Những dự án mang tham vọng quá trớn có thể bị chối từ trong nhiều lĩnh vực nhưng không thể bị chối từ trong lĩnh vực văn chương. Văn chương chỉ còn sức sống nếu chúng ta tự đặt ra cho chính mình những mục tiêu bất khả lượng đạt, vượt quá tất cả những hi vọng về sự…
Đọc thêmNhà Giáo Một Thời Nhếch Nhác. Truyện dài Nhật Tiến – Chương 2
Nhật Tiến NHU YẾU PHẨM Giờ “đứng lớp” của tôi hôm nay vẫn diễn ra như thường lệ mọi ngày. Hai chữ “đứng lớp” này hồi mới nghe nói thì có vẻ chối tai. Nhưng riết rồi cũng quen đi. Đối với mọi người, nó nghiễm nhiên trở thành một từ ngữ thông dụng, phát ngôn hằng ngày một cách…
Đọc thêm