Lặng lẽ một nén hương, ấm lòng người thầy xưa

Quỳnh Lê — Một câu chuyện nhỏ giữa mùa đông Melbourne, nơi tình thầy trò vẫn lặng lẽ lan tỏa như làn khói nhang.— Melbourne đang giữa mùa đông. Gió rét cắt da thịt, cây cỏ trơ trụi, bầu trời phủ màu tro lạnh. Vậy mà hôm nay, trời lại trong xanh đến lạ. Tôi thắp một nén nhang trước…

Đọc thêm

Một thời áo trắng

Kiên Duyên Trả lại ta một thuở dấu yêu ơiChùm phượng vĩ nơi cuối trời xa thẳmLũ chim sẻ cũng buồn từ lâu lắmNên chẳng còn tắm nắng mấy chiều nay. Trả lại ta những kỷ niệm vơi đầyCăn phòng cũ đèn với thầy là bạnNhững đêm khuya thức bên chồng giáo ánVết mực nào hay vết rạn tường vôi.…

Đọc thêm

Hơn 60 năm với những giấc mơ

Đặng Duy Hưng Con người dại lắm, có biết không!?Hận thù, ghen ghét nặng cõi lòng.50 năm thoảng qua đời là mấy,Ai rồi ra đi cũng tay không!” Hùng chưa kịp học hết lớp sáu thì đất nước thống nhất, mọi nhà đoàn tụ sum vầy. Dĩ nhiên, bất kỳ cuộc nội chiến nào cũng để lại những vết thương…

Đọc thêm

Vì lỡ duyên nhau

Phạm Nga Bởi vì mình lỡ duyên nhauBởi vì ta đã đến sau một ngườiĐành ôm nuối tiếc ngậm ngùiGom từng kỷ niệm chôn vùi mà đau . Bởi vì mình lỡ duyên nhauLàm sao vôi thắm cùng cau với trầuĐường yêu đã gãy nhịp cầuMỗi người một lối, nỗi sầu riêng mang… Bởi vì duyên đã lỡ làngNên mình…

Đọc thêm

Gió cỏ may không đưa anh về

Tôi đánh rơi mất “cái ngàn vàng” năm mười tám tuổi, sau khi gia đình nhà anh đã có cơi trầu sang nhà tôi để dạm ngõ. Nếu không có gì thay đổi, cuối năm ấy chúng tôi sẽ cưới nhau. Bấy giờ đang độ giữa thu, tính đến cuối năm thì cũng còn bao lâu nữa đâu… Đằng nào…

Đọc thêm
1 14 15 16 17 18 438