Hồi mới qua Úc làm nghiên cứu viên về English linguistics, tôi có đọc một bài với tựa đề “Ai là quan toà trong ngôn ngữ?” Dù bây giờ cũng đã gần nửa thế kỷ rồi, nhưng vấn đề nêu ra trong bài này vẫn còn tiếp diễn. Hồi xưa khi học văn phạm Anh, ‘It’s me’ được phán là…
Đọc thêmCategory: TẠP LỤC
Thế Rồi Một Buổi Chiều – Tamar Lê
Sau nhiều năm tháng “ta dại ta tìm nơi vắng vẻ” ở thành phố nhỏ ven đồi thung lũng Trevallyn, Tasmania, tôi có ý định hơi điên cuồng: tổ chức hội nghị quốc tế ở thủ đô Kuala Lumpur ở Malaysia. Nếu vậy, tôi sẽ ở bên thềm Việt Nam cơ mà, vả lại Kuala Lumpur chỉ cách Saigon hơn…
Đọc thêmVÀI CHUYỆN ĐÃ QUA TRONG ĐỜI SỐNG
PHẠM ĐÌNH LÂN, F.A.B.I. Tôi không có số sống ở nơi sinh quán và gần gia đình. Khi đệ nhị thế chiến chấm dứt, tôi chỉ là một cậu bé năm tuổi. Quê nội tôi bị thiêu hủy. Cha tôi bị bắt giải ra Lái Thiêu. Tôi về sống ở quê ngoại với bà ngoại giữa lúc mẹ tôi trốn…
Đọc thêmThứ Hai tới rồi – Tamar Lê
Hôm nay là Monday rồi – Nhớ lại ngày Monday vào mùa thu trên thành phố Bristol của nước Anh. Trên đường đi bộ đến đại học West England, lá vàng cứ rơi rơi. Trong nhà ai đó vang tiếng hát bài ‘Manic Monday’ của ban nhạc The Bangles: “It’s just another manic Monday; I wish it was Sunday”. Lòng…
Đọc thêmMiễn ‘yêu’ là được rồi – Tamar Lê
Miễn ‘yêu’ là được rồi Hồi xưa khi học Anh Văn, thầy cô dạy văn phạm trước và dạy nói sau. Thật vậy, tôi học Anh Văn từ đệ thất, đệ lục, đến đệ tứ, đệ tam, nhưng khi gặp một người Mỹ đầu tiên, thì hoảng hồn, ngại ngùng không biết ‘nói năng chi’. Học trò thường biết nhiều…
Đọc thêm