“TÔI TỪNG CÓ ĐỦ THỨ”

Trần Ngọc Cư dịch Tôi nói chuyện với một người vô gia cư sáng nay và hỏi anh ta làm thế nào rốt cuộc anh đi đến tình cảnh này. Anh nói, “Cho đến tuần trước, tôi vẫn có tất cả.” Tôi từng có nhiều món để ăn, quần áo của tôi được giặt ủi. Tôi từng có một mái…

Đọc thêm

Đi Chậm Lại…

Phan Từ bé tôi đã hay bị bạn bè càm ràm, “mày đi nhanh dữ vậy, chờ tao với, chờ tụi tao với…” Nhưng chỉ được một lát chậm chân chờ bạn bè, rồi một lát nữa tôi lại đi trước cả đám còn la cà ở phía sau… Có lẽ nhận xét đầu đời là qua được bậc tiểu…

Đọc thêm

Ngộ Đạo Đất Trời

Tràm Cà Mau   Ông Tư bị ung thư và biết chắc không thể sống lâu hơn sáu tháng. Ông bình tỉnh chờ cái chết, và vui vẻ sống những ngày ngắn ngủi còn lại, mà không bi ai, không sợ hãi. Ông muốn sau khi chết, gia đình làm đám tang theo ý riêng của ông. Bà vợ nghe dặn…

Đọc thêm

Hồi ký của một chinh nhân – Tamar Lê

Hồi còn học trò thời trung học, tôi rất thích đọc cuốn truyện Đời Phi Công của Toàn Phong (Nguyễn Xuân Vinh). Đây là một trong những sách đầu tiên nói về ‘tình yêu và cuộc đời của lính’ mà tôi mê đọc. Khi đó ông là một sĩ quan không quân đi học lái máy bay ở Pháp. Lời…

Đọc thêm

Niềm vui với Bằng Lê và UB Team vào ngày đông – Tamar Lê

Thường thường ở đâu cũng vậy, mùa đông đến và đi rất im lặng và lạnh lùng, để lại trong lòng người một nỗi buồn cô đơn. Năm nay, mùa đông đến với Melbourne với nhiều biến chuyển thời thế, nhất là ảnh hưởng của Covid-19 với lockdown: phố xá vui nhộn, rồi im lìm, trống trải, cứ như thế…

Đọc thêm
1 99 100 101 102 103 155