Một đời người, một dòng sông, mấy ai là kẻ đứng trông bến bờ. Muốn qua sông phải lụy đò. Đường đời muôn bước phải nhờ người đưa. Quả thật, nghề lái đò là một nghề vô cùng cao quý, chứa đựng bao ân nghĩa, ân tình. Thế nhưng phải chăng nghề làm mẹ chính là nghề thiêng liêng hơn…
Đọc thêmAuthor: Minh Anh
Nỗi buồn của Hạ
Có phải Hạ chiều nay còn say ngủ.Để nắng về, ảm đạm nhạt nhòa phai.Hay là Hạ buồn vì Thu trở lại.Tiễn Hạ đi cùng với tiếng ve ru. Cũng vì Hạ, nên nắng vàng ủ rủ.Xao xác rơi dưới gốc cội mù u.Dăm ba hạt còn luyến lưu lối cũ.Cũng tắt dần sau bóng của mây trôi. Thôi Hạ…
Đọc thêmTâm sự chai nước biển
Thầy nằm bất động, hơi thở đều, thỉnh thoảng kéo dài nặng nhọc, đôi mắt mệt mỏi của thầy chăm chú nhìn tôi nhỏ từng giọt nước tinh khiết, chậm, đều vào đường ven trên cánh tay trái của ông. Đường ven trên tay phải ông là một màu hồng đỏ, cũng đều đều chầm chậm như tôi đi vào…
Đọc thêmChia tay hoàng hôn
(Em phải về thôi … xa anh thôi…Hoàng hôn yên lặng cũng theo về…)Thuận Yến Thế là mình cũng phải một hoàng hônCầm tay nhau trước khi chiều sắp tắtChiếc lá rơi … thở dài…im lặngNắng cuối ngày sót lại bờ vai Hoàng hôn về lặng lẽ mây bayVương vào tim nỗi buồn không nhỏCon đường cũ ngày xưa còn…
Đọc thêmBạn đời tri kỷ
Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểuThoại bất đầu cơ bán cú đaRượu gặp trí âm ngàn chén ítLời không hợp ý nửa câu nhiều Quán cà phê chiều nay vắng khách chỉ có anh, nàng và hai sinh viên mắt gắn vào máy tính. Nàng thì thầm: “Em hỏi cái này nhưng anh đừng cười!” Anh hiền lành: “Nếu…
Đọc thêm