Ấn tượng về pháp thoại của sư Minh Tuệ

Mạc Văn Trang

14-3-2025

Sư Minh Tuệ luôn nói: Ai hỏi gì, con biết thì chia sẻ, cái gì không biết thì con nói không biết. Con chỉ chia sẻ chứ không phải giảng Pháp. Bao giờ con đạt Chánh đẳng giác, lúc đó mới giảng Pháp được…

Sư Minh Tuệ coi việc được gặp gỡ bất kỳ ai, chia sẻ mọi điều, như là NHU CẦU sống cấp thiết hàng ngày, vừa để “tập học” vừa như là “sứ mệnh” sống còn. Cho nên không được tự do bộ hành, khất thực, tự do “xúc chạm xã hội” thì coi như chết. Nhiều lần ông nói, nếu ẩn tu thì chỉ để giải thoát cho bản thân mình thôi, con đã tư duy và phát nguyện tu Chánh đẳng giác thể có thể độ cho nhiều người…

Cuối năm 2024 có lúc căng thẳng, ông phải ẩn tu trong núi, ở Gia Lai, ông đã nói: Nếu ẩn tu, con vào rừng kiếm ít lá rừng ăn, uống nước suối qua ngày rồi chết thôi…

Trước tháng 5/2024, sư Minh Tuệ bộ hành khất thực từ Nam ra Bắc, từ Bắc vào Nam hơn ba lần; ông lầm lũi đi một mình, dọc đường, có lần bị chửi, bị đánh, nhưng gặp ai, hỏi gì ông cũng hoan hỷ chuyện trò. Đứng bên đường, ngồi bên bờ ruộng, gốc cây, trong hang núi… ai hỏi chuyện gì, ông đều nói hết. Những câu chuyện này đã được một tác giả may mắn ghi hình, dựng thành hai tập phim “Vô sở hữu”.

Sau này nữ sĩ Phạm Hiền Mây đã “gỡ băng”, ghi chép những lời đối thoại của sư Minh Tuệ, xuất bản thành sách “Hương bay ngược gió”. Phạm Hiền Mây vẫn tiếp tục ghi chép những lời thoại của sư Minh Tuệ, đăng trên Facebook Phạm Hiền Mây. Cảm ơn chị rất nhiều.

Tôi rất ấn tượng với cái cách mà sư Minh Tuệ giao tiếp. Ta thường thấy các sư ở chùa “Pháp thoại”, các quan chức “đối thoại” với dân trong những hội trường tráng lệ, uy nghi, âm thanh, ánh sáng thật đẹp và lời lẽ được chuẩn bị kỹ càng. Những cuộc “tiếp xúc cử tri chuyên nghiệp” rất hình thức, rập khuôn máy móc, không còn vẻ gì tự nhiên, của cuộc sống dân dã…

Vì vậy khi thấy sư Minh Tuệ “pháp thoại” nơi “đầu đường xó chợ” với đủ mọi hạng người, bằng những lời chân quê, có người bảo “ngô nghê”, thì thật là lạ lùng: Vừa cổ xưa như nghìn năm trước, vừa mới lạ văn minh, hiện đại. Mong sao có những nhà lãnh đạo dám “đối thoại” với dân như vậy.

Điều đặc biệt là, những câu nói mộc mạc, giản dị của sư Minh Tuệ lại gần với lời Đức Phật ghi trong những bản kinh sách cổ xưa nhất. Có nhiều câu trả lời tức thời của sư Minh Tuệ, tôi nghe một lần mà nhớ mãi. Ví dụ:

1. Anh Báu hỏi: Có sư nữ bảo là vợ tiền kiếp của thầy, muốn đi theo, xử lý thế nào ạ?

– Dạ, mình chỉ xử lý mình, không xử lý người ta. Không lo lắng, không sợ sệt, không tính toán, không chướng ngại…

2. Bác sĩ đo huyết áp cho sư Minh Tuệ mãi không được, hỏi: Tâm nằm ở đâu ạ?

– Dạ, Tâm người phàm phu nằm ở Khổ, nằm Trong Khổ; Tâm Phật nằm Trên Khổ…

3. Nữ Phật tử bảo, chồng con dặn hỏi Thầy: Chiếc lá rơi từ đâu ạ?

– Dạ, chiếc lá rơi từ Vô Minh!

4. Nữ Phật tử hỏi: Thầy coi giặc là bạn?

– Dạ, giặc là kẻ làm Ác. Ta tránh họ, không tiếp tay cho họ… Con chỉ biết giữ giới, làm điều Thiện…

(Tôi nghĩ, “giặc là kẻ làm ác” thật khái quát: Có giặc ngoại xâm, giặc nội xâm, giặc ngay trong ta, xúi giục ta làm ác…)

5. Nữ Phật tử hỏi: Phật có trước hay Pháp có trước ạ?

– Dạ, có Phật mới nói Pháp cho ta biết… Nhưng không có Phật thì Pháp vẫn có, như tham, sân, si … vẫn có trong con người mà mình không biết, khi có Phật nói ra mình mới rõ…

6. Có chị bán bánh mì trước đây đã không bố thí bánh mì cho thầy. Nay chị ấy vô cùng áy náy. Thầy có thể nói gì với chị ấy?

– Dạ, con không được chị bố thí vì con chưa đủ công đức để nhận của bố thí ấy. Nay chị thấy vị sư nào hay ai xin bố thí thì chị hãy bố thí, sẽ có được phước đức…

7. Thầy ơi, trên mạng có nhiều người nói rất ghét thầy, thầy thấy thế nào ạ?

– Dạ, Con chỉ mong cho họ hạnh phúc và đừng bao giờ gặp con, vì gặp con họ sẽ rất khó chịu, sẽ làm con người họ không hạnh phúc.

8. Có người bảo thầy nói “Xạ thu” rồi lại “A men”, như vậy là “lạc đạo” rồi!

– Dạ, người ta nói “Xạ thu” thì mình đáp “Xạ thu”; người ta nói “Amen” thì mình “Amen”; người ta nói “A di đà Phật” thì mình “A di đà Phật”; người ta nói “Thanh kiu” thì mình cũng “Thanh kiu”… Như vậy có gì mà “lạc đạo”?

9. Sư có chú nguyện hay cầu nguyện gì trong từng bước bộ hành của mình không ạ?

– Dạ, việc bộ hành là cơ hội, là cơ duyên, cho con hành trì, rèn luyện lòng kham nhẫn và giảm bớt tham, giảm bớt sân, giảm bớt si, để đi tới tốt đẹp, hạnh phúc.

10. Nhà văn Lưu Trọng Văn: ​​Thưa thầy, có rất nhiều sự hòa giải: Hòa giải với vũ trụ, hòa giải với dân tộc, hòa giải với nhiều người, hòa giải với chính mình. Theo thầy, sự hòa giải nào khó khăn nhất và cách vượt qua khó khăn đó?

– Dạ, hòa giải khó khăn nhất với chúng ta là mình bỏ được Tham, Sân, Si. Muốn hòa giải được với vũ trụ, với dân tộc, với mọi người, với chính mình, thì cần hòa giải trước với Tham, Sân, Si, chung sống với Tham, Sân, Si mà không Tham, không Sân, không Si nữa.

***

Đức Phật ngày xưa cũng chỉ nói ra Pháp, sau này các đệ tử nhớ lại, ghi chép, biên tập thành kinh sách.

Nếu sư Minh Tuệ không được tự do giao tiếp xã hội, chia sẻ mọi điều với chúng sinh, làm sao ta ghi chép, nhớ được những lời quý giá của ngài.

Tôi tạm ghi ra 10 câu ấn tượng trong trí nhớ. Dịp khác lại viết tiếp. Thành kính biết ơn sư Minh Tuệ.

Chúc các bạn đọc những câu nói của sư Minh Tuệ, có thêm Trí huệ và Hạnh phúc!

Nguồn: Tiếng Dân

Related posts