(Viết cho Cộng đoàn Thánh Tâm trong buổi tiệc từ thiện lần thứ 11)
Em đứng khóc giữa mưa dầm ướt áo
Phố đông người em biết đợi chờ ai
Trời đã tối hay đèn đêm chưa thắp
Đường em qua sao mà lắm chông gai?
Tuổi thơ em là vỉa hè, góc phố
Lớn lên từ những ánh mắt hững hờ
Em có khóc cũng đâu ai ngó tới
Người lạ người đang ngoảnh mặt làm ngơ.
Một chén cơm thừa cho lòng đỡ đói
Chầu chực cả ngày được chút cặn dư
Có những thứ mà người ta vứt bỏ
Là cả một đời em vẫn ước mơ.
Xin hãy nối rộng vòng tay thương mến
Hỡi những người còn may mắn hơn em
Để thế giới sẽ không còn tiếng khóc
Khi lòng người biết mở cửa từ tâm…
Hư Vô
Related posts
-
Một chuyến phiêu lưu trên đường mòn Arizona và Utah
Quỳnh Lê Ngồi lại bên nhau kể chuyện nhau... -
Một mình
Gia Bảo Ta mệt mỏi… thu mình nơi quán... -
Người cũ
Nguyễn Thị Thanh Dương Tôi trang điểm xong và...