Doan Pham

Tôi chạm vào một cột mốc yêu đương
Để đêm đêm phải lụy vương sầu khổ
Bởi đường tình đã rơi vào giông tố
Mà trần gian gọi là cám dỗ cuộc đời
Gió nhẹ nhàng làm chiếc lá vàng rơi
Tôi ngẩn ngơ hồn chơi vơi khó tả
Trong tâm tư có gì như khác lạ
Giọt lệ tràn xuống tận cả đôi môi
Nhớ ngày nào vào một buổi mưa rơi
Người cho tôi toàn những lời mật ngọt
Câu yêu thương dịu dàng cứ nắn nót
Tôi đắm chìm với thế xác không hồn
Rồi từ từ cũng đành phải vùi chôn
Bao ái ân giờ chỉ còn là dĩ vãng
Kỷ niệm xưa đi theo cùng năm tháng
Mà bấy lâu chẳng dám nói với người
Chốn Hồng trần giờ mỗi đứa một nơi
Phương xa xôi người ơi rằng hãy nhớ
Nếu có duyên mà không tròn chữ nợ
Thì xin đừng gặp gỡ chỉ thêm đau
Doan Pham
Nguồn: https://www.facebook.com/share/p/1Dw4Km683m/
