“Đôi Dép” – Một biểu tượng tình yêu bất diệt

Quỳnh Lê

Hôm nay, trong lúc lướt mạng, tôi tình cờ bắt gặp bài thơ “Đôi Dép” của Nguyễn Trung Kiên. Bài thơ đã gợi nhớ cho tôi về ngày Valentine tuần vùa qua – ngày tôn vinh tình yêu và tầm quan trọng của sự đồng hành và tương trợ trong các mối quan hệ. Đối với những ai đã trải qua mất mát như tôi, ngày này luôn mang lại những cảm xúc đan xen giữa vui và buồn.

Bài thơ sử dụng một vật dụng đơn giản và quen thuộc hàng ngày – đôi dép – để thể hiện một chủ đề sâu sắc. Đôi dép trở thành biểu tượng của tình yêu vĩnh cửu, tình bạn và lòng trung thành. Hai chiếc dép luôn song hành, cùng nhau vượt qua mọi chặng đường, dù là “lên thảm nhung hay xuống cát bụi”. Điều này khiến tôi liên tưởng đến mối quan hệ vợ chồng, luôn cùng nhau vượt qua những khó khăn và thử thách.

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia

Bài thơ nhắc nhở chúng ta về sự chân thành và trung thực trong tình yêu. Đôi dép tuy vô tri nhưng không giả dối hay phản bội, là biểu tượng của những giá trị mà chúng ta cần trân trọng trong mọi mối quan hệ. Tình yêu không chỉ là lời hứa mà còn là những hành động và sự hiện diện bên nhau. Ngoại trừ khi bị chia ly bởi những điều ngoài ý muốn hoặc cách biệt vì người còn, kẻ mất, nếu đã tìm được người bạn đồng hành tâm đầu ý hợp, chúng ta hãy cùng nhau vun đắp tình cảm gia đình và đừng bao giờ buông tay, bởi vì:

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Đối với tôi, ngày lễ tình nhân không chỉ dành riêng cho tình yêu đôi lứa mà còn bao gồm cả tình bạn, tình đồng nghiệp và tình gia đình. Mặc dù người bạn đời của tôi đã đi vào cõi xa xăm, tôi vẫn tìm thấy niềm vui trong ngày đặc biệt này nhờ những người thân thương bên cạnh. Họ là những người sẽ cùng tôi bước tiếp trên chặng đường đời. Tôi trân trọng từng khoảnh khắc bên họ, tìm niềm vui từ những điều nhỏ nhặt và biết ơn vì có nhau trong cuộc đời mình.

Bài thơ “Đôi Dép” giúp tôi hiểu rằng tình yêu và sự gắn kết không bao giờ bị giới hạn bởi thời gian hay khoảng cách. Dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chúng ta vẫn có thể tìm thấy niềm vui và ý nghĩa qua sự đồng hành và chia sẻ. Mong rằng những người đã yêu, đang yêu và sẽ yêu sẽ luôn lãng mạn, tràn đầy yêu thương và hạnh phúc mỗi ngày như trong ngày lễ tình nhân. ❤️

ĐÔI DÉP

Tác giả: Nguyễn Trung Kiên

Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia …

Quỳnh Lê
Melbourne – 19.02.2025

Related posts