Nguyễn Thuý Hạnh
17-2-2025
Đoàn Văn Báu, từ một người không ai biết đến, sau khi theo sư Minh Tuệ, chỉ trong hơn hai tháng, với sự xảo quyệt và nghệ thuật thao túng tâm lý từ quan thầy, đã hô biến cả triệu fan từ yêu kính Thầy thành fan của mình, tung hô ca tụng mình, quay sang chửi rủa, khinh bỉ, căm ghét Thầy.
Cũng chỉ trong hơn hai tháng đó, Báu đã gom được một lượng fan khổng lồ cho kênh YouTube mới mở của hắn, và cả triệu follow cho Facebook hắn. Cả đời một siêu sao showbiz Việt cũng không mơ được như thế. Đồng thời Báu kiếm được mớ tiền mà nhiều năm làm việc ở Việt Nam, Báu cũng chẳng dám mơ.
Lê Khả Giáp, một YouTuber cả mấy năm đi bộ 13 nước mà kênh YouTube [của anh] cũng không đạt được nút vàng. Nhưng chỉ trong hơn hai tháng đi theo Thầy thì kênh YouTube của Giáp đã lên tới gần 1,5 triệu follow, Facebook 1,5 triệu follow, với thu nhập khủng không kém mỗi tháng.
Họ mất gì khi đi theo thầy Minh Tuệ để có thể gọi là hy sinh cho Ông? Què cụt, mất sức khoẻ, mất tiền tài, danh tiếng, hay mất hạnh phúc gia đình? Báu, Giáp có phải trúng mũi tên hòn đạn nào không? Không, Báu, Giáp không mất gì cả.
Vậy nhưng, hàng vạn người vẫn kể công cho Báu để sỉ vả, chửi rủa thầy Minh Tuệ là “vô ơn”, rằng Báu vì thầy mà phải “hy sinh”. Vậy Báu và Giáp đã hy sinh những gì?
Nếu Báu đi theo là vì Thầy như Báu vẫn nói, thì sau khi tuyên bố rời Thầy, lẽ ra Báu về Việt Nam với gia đình, vì mục đích “giúp” Thầy đã không còn. Nhưng Báu, Giáp lại ngoan cường bám trụ đến cùng. Trong khi vẫn liên tiếp đưa đủ các thông tin và hình ảnh bịp bợm, dối trá. Nào là cảnh chia ly sướt mướt ở sân bay Bangkok để lấy đi bao nước mắt của “phật tử”; nào là trở lại công việc thường ngày; nào là cà phê, đi đón con; rồi đi mua sữa cho con, v.v… để man trá dắt mũi dư luận.
Nhưng rốt cuộc Báu và Giáp không hề rời Thái Lan, vẫn điều hành nhóm YouTuber quấy phá Thầy và sư Phước Nghiêm, tung tin thất thiệt nhằm triệt hạ đoàn tu.
Rồi khi thấy Thầy thực sự không cần mình nữa, càng không cầu cứu như mưu đồ của mình, Báu giở hạ sách xin trở lại với Thầy, ráo hoảnh tuyên bố: “Con chưa hề rời Thái Lan”, không chút ngượng ngùng về sự dối trá của mình những ngày qua.
Quân tử nhất ngôn, vì sao Báu phải nói nhiều lời, lì lợm ở lại, nếu không phải vì con mồi Minh Tuệ quá béo bở, quá hấp dẫn? Khi Thầy còn giá trị khai thác, Báu tung hô, thánh hóa Thầy. Và khi không còn khai thác được, Báu quay ra mạt sát, hạ bệ thần tượng Thích Minh Tuệ trong mắt mọi người.
Giờ đây, khi không còn hy vọng được theo Thầy để kiếm chác, danh cũng đã đủ, và sẵn đang được lượng fan khổng lồ đặc cách phong “Bồ tát”, phong “Phật”, không bỏ phí cơ hội, Báu và Giáp lên kế hoạch thành lập một “tăng đoàn” riêng, đi theo đúng hành trình của Thầy, cũng đến bốn thánh tích mà Thầy đang đến, rồi công khai kêu gọi fan ủng hộ “tăng đoàn”, để tiếp tục tìm danh kiếm lợi trên Youtube.

Báu theo thầy Minh Tuệ là vì muốn giúp Ông hay vì mục đích gì thì đã rõ.
Đọc công bố của Báu và Giáp về kế hoạch “tu hành về Ấn độ”, (tương tự hành trình của thầy Minh Tuệ), tôi rùng mình liên tưởng đến con lợn đầu đàn, và đàn lợn trong “Trại Súc Vật” (Animal Farm), tiểu thuyết ngụ ngôn của nhà văn Anh George Orwell. Trong đó có hình ảnh, một đêm bầy lợn bỗng đứng thẳng lên đi bằng hai chân như người…
Chao ôi!
Lợn là lợn, dù có đi bằng hai chân hay làm những gì nữa, thì cũng không thể là người, càng không thể thành Phật. Mục đích tối thượng của con lợn cũng chỉ là kiếm ăn. Sự tung hô thái quá đã khiến Báu trở nên ảo tưởng.
Báu tìm mọi cách để thắng thầy Minh Tuệ. Nhưng theo Thầy đã hơn hai tháng mà Báu chẳng hiểu gì về Thầy, càng không biết chút nào về Pháp Phật. Thầy đã chọn tu hành khổ hạnh và từ bỏ tất cả, sống đời sống phạm hạnh 3 y 1 bát, thực hành thiểu dục tri túc để tìm cầu Vô ngã. Thầy đã thấu triệt trí tuệ Ba La Mật thì đâu còn màng tiền tài, danh lợi, chẳng đoái hoài chuyện thắng thua. Thầy đâu còn dính mắc chuyện thị phi của thế gian cho kẻ phàm tục đắc chí.
Thầy chưa bao giờ nhận mình là Phật. Thầy một mực nói rằng “con chỉ là một công dân bình thường đang tập tu”. Báu và Giáp khác với thầy Minh Tuệ ở chỗ đó. Thầy có nhận thách đấu đâu mà Báu đắc chí chuyện hơn thua. Đánh Thầy, Báu như một kẻ mù đánh một cơn gió.
Điều ngạc nhiên là các fan của Báu. Chỉ một cái nhếch mép của Thầy thôi là họ chụp lại rồi bình phẩm, chê bai, chế giễu. Trong khi bao nhiêu tội lỗi của Báu họ bịt tai, bịt mắt bỏ qua hết, từ chuyện dối trá tới scandal vừa bị phanh phui của Báu khi gây tai nạn làm gãy lìa chân một cô giáo ở Lâm Đồng có ba con nhỏ, rồi cho địa chỉ giả để trốn tội…, họ thản nhiên phán rằng “đó chỉ là một tai nạn bình thường”. Và đặc biệt, họ đặc cách phong một kẻ như thế là Bồ tát, là Phật, thì thật càng khó hiểu!
Phàm nhân mà không tu thì mãi mãi vẫn chỉ là phàn nhân, không thể trở thành Bồ tát được đâu Báu ơi!