5-2-2025

Anh Báu, Anh Giáp chia tay với Thầy và Đoàn. Thầy không níu kéo, thủy chung chỉ là “có cũng tốt đẹp, không có cũng tốt đẹp”.
Thế nhưng cộng đồng mạng lại dậy sóng. Người vui, kẻ buồn, người khác hoang mang, lo lắng, người lại giận, và “ghét” Thầy. Vì sao?
1. Đến Ấn Độ trong “mơ”?
Có bạn comment: “Không có Anh Báu, đoàn của Thầy có mà đến Ấn Độ trong mơ!”
Phải vậy không?
Trước khi trả lời câu hỏi này, cùng trả lời vài câu hỏi:
Không có tiền, tài sản, có sống được không?
Không có nhà, có sống được không?
Ngủ ngồi trong nghĩa trang, trong rừng với muông thú, có sống được không?
Ngày xin ăn một bữa, có gì ăn nấy, không có thì thôi, có sống được không?
Câu trả lời là không đối với hầu hết chúng ta. Nhưng với Thầy Minh Tuệ thì câu trả lời lại là CÓ. Và Thầy đã làm điều đó hơn 6 năm nay, mà vẫn rất khỏe mạnh, từ bi.
Thầy đã làm được điều mà chúng ta cho là không thể. Có lẽ đây chính là điểm cốt lõi làm cho nhiều người yêu kính Thầy.
Sáu năm nay Thầy đâu cần ai bảo vệ. Thứ duy nhất bảo vệ Thầy chính là GIỚI và HẠNH của Thầy. Đây là niềm tin tôn giáo của Thầy, đã được thầy chứng nghiệm bằng chính cuộc sống của mình.
Thế nên ai đó hoài nghi nói, nếu không có anh Báu, anh Giáp thì Thầy đến Ấn Độ trong mơ à, thì mình sửa lại là, Thầy đến Ấn Độ bằng niềm tin à?
Câu hỏi này dân gian thường là câu phủ định, nghĩa là không thể, vì cái giá của niềm tin dân gian khá rẻ. Nhưng với Thầy thì lại cực kỳ chính xác. Đúng thế, Thầy sẽ “đến” bằng niềm tin. Niềm tin đã được thực chứng qua năm tháng tu hành.
Vậy nên, không phải anh Báu, anh Giáp mà chính niềm tin, giới, và hạnh sẽ đưa Thầy đi và bảo vệ Thầy.
2. Có cũng tốt đẹp, không có cũng tốt đẹp
Thế nhưng nói, có Anh Báu, Anh Giáp cũng tốt đẹp, mà không có Anh Báu, Anh Giáp cũng tốt đẹp, thì nhiều người thấy có vẻ khá “phũ phàng”, thậm chí “vô ơn” với hai “công thần”. Chúng ta muốn Thầy níu kéo hai anh ở lại, chúng ta muốn Thầy thể hiện lòng biết ơn sâu sắc với hai anh vì hai anh đã làm quá nhiều cho Thầy và đoàn?
Thế mà Thầy thủy chung chỉ nói “có cũng tốt đẹp, không có cũng tốt đẹp”. Quá phũ phàng chăng?
Thực ra chúng ta đang mong thầy hành động như chúng sinh. Chúng sinh đau khổ vì níu kéo, vì chấp vào thường, mà không thấy vô thường. Hợp thì phải có tan. Các Thầy thì thấy vô thường, không bám chấp, không đau khổ, nên hợp tan đều tốt đẹp.
Đây có lẽ là bài pháp rất quý mà Thầy muốn trao cho anh Báu, và Anh Giáp – bài pháp về vô thường, chấp nhận sự thay đổi của vạn vật. Chấp nhận nó thì không đau khổ, thì tốt đẹp.
Có người lại hỏi, có thực sự tốt đẹp không, hay lại loạn cả lên?
Cứ chờ xem Pháp sẽ vận hành thế nào. Sao phải gấp? Thầy đã mang thân mình ra để thực chứng Pháp thì chúng ta gấp gáp gì? Thầy không lo, ta lo cái gì?
Thầy có đến được Ấn Độ không?
Đi là đã đến.
PS. Mời cả nhà xem công chiếu lúc 19:00 tối 5 tháng 2 trên YouTube: