Đặng Duy Hưng

Ông Paul trở lại thành phố K sau gần 2 năm xa cách cùng nỗi buồn ứ đọng trong đáy tim. Số phận đời ông khá hẩm hiu không ai ngờ được! Hai tuần trước ngày hôn lễ, hôn thê ông bị tai nạn giao thông mất.
Trong cái hụt hẫng nhưng may mắn có người bạn, cô Debbie cũng là đồng nghiệp làm chung công ty nhưng khác phân nhánh. Cô ta là mẫu người đàn bà yên phận đi làm bán thời gian, yêu chồng nên sau khi sinh con xin phép công ty ở nhà vài tháng. Ông thường ghé thăm cuối tuần hay gọi điện thoại nói chuyện tâm giao. Nhờ vậy ông cũng cảm thấy nguôi ngoai, giảm bớt nỗi buồn với người vợ quá cố. Có lẽ do sự gần gũi cảm thông, ông yêu thầm cô Debbie lúc nào không biết! Chỉ cần một ngày không nói chuyện là tối ấy nằm trằn trọc nhớ nhung.
Rất tiếc, cô ấy đã có chồng con nên yêu người cũng đành nín lặng mối tình câm. Sau ngày cô đi làm trở lại, tình cảm hai người vẫn như xưa. Và một buổi trưa định mệnh đó, ông đến mời cô đi ăn trưa như thường lệ. Ông thấy cô ngồi khóc lệ tràn mi dù cố giấu cũng không được. Hỏi ra mới biết chồng cô tằng tịu với người khác, chê bai cô mập béo phì sau 9 tháng mang nặng đẻ đau. Dù cô cố gắng nài nỉ xin hàn gắn nhưng chồng cô vẫn không thay đổi ý định.
Với ông Paul, thân hình cô Debbie trước khi có bầu đã ảnh hưởng từ mẹ, to hơn phụ nữ bình thường. Người đời thường nói “Cái nết đánh chết cái đẹp” nhưng thực hiện thì đa số bên phía đàn ông thường quên mất!
Với ông Paul, yêu cô Debbie do tính tình hiền dịu, luôn giúp đỡ người khác. Tuy lúc này cô đã chia tay chồng và ông vẫn còn yêu Debbie tha thiết nhưng không muốn lợi dụng lúc người phụ nữ yếu đuối để trục lợi tình cảm. Ông tiếp tục giữ tình bạn đồng nghiệp, giúp đỡ cô và con gái nhỏ tự lực cánh sinh.
Một chiều ông nhớ mãi, cô mời đến nhà ăn tối. Cô đi thẳng vào vấn đề:
“Em biết anh có nhiều cảm tình với em và em cũng vậy, nhưng chúng ta đang nằm trong giai đoạn khủng hoảng tâm lý cá nhân. Em sẽ dọn về ở gần cha mẹ để nhờ họ một tay giúp đỡ nuôi con nên người. Hy vọng trong tương lai gần chúng ta có cơ hội nối lại những gì đang nối kết.”
Thế là đôi đứa đôi đàng, ông cũng được công ty chuyển đi qua tiểu bang khác. Họ vẫn cố gắng liên lạc giữ mối liên kết ngày ấy, nhưng cả hai đều bận rộn với công việc nên có lúc hơn 2 tuần mới có cơ hội hàn huyên qua điện thoại.
Và hơn tháng nay, Debbie gọi nhiều lần, tạo cho ông có cảm giác qua giọng nói, cô yêu đời nhiều hơn. Lối nói quan điểm của cô hôm nay nhìn cuộc đời tích cực hơn, mơ ước hẹn gặp lại ông. Ông thắc mắc:
“Công việc của em ra sao!?”
“Rất tốt! Em được lên chức tăng lương, chỗ làm ai cũng thương mến. Nhưng điều em vui nhất chỉ muốn dành cho anh ngày gặp lại.”
Ông không hỏi thêm, cố vặn óc tiên đoán nhưng cuối cùng đành phải đợi.
Nhà hàng “Bầu trời tím” chiều nay khách thưa thớt vì còn sớm cho ăn tối. Ngồi đợi chưa được 5 phút, giật mình thấy Debbie bước vào. Cô xuống ít nhất 15 kg, có thể hơn. Thân mình gọn gàng trong bộ đầm quý phái tiến đến ôm ông thật chặt.
“Em đẹp vượt qua sự nhớ nhung của anh.”
Cô cười:
“Ai cũng nghĩ em chích thuốc giảm cân bởi em không cải chính. Lý do em làm cũng không phải vì muốn chồng cũ trở lại. Em làm việc này vì sức khỏe của bản thân mình. Em cố gắng nguyên một năm qua kềm chế ăn uống, học theo chế độ tính điểm của một TikTok đăng trên mạng. Đại để một ngày chỉ ăn được 25 điểm, chọn món ăn ta thích nhưng không được ăn nhiều. Quan trọng nhất là tập thể dục hàng ngày tiêu mỡ, cố gắng đi bộ ít nhất 8000 bước.”
Ông cầm tay cô:
“Em biết anh yêu em, không bao giờ đặt nặng bề ngoài!”
Cô nhìn ông đắm đuối:
“Em biết trên đời này chỉ có một mình anh yêu em với tất cả đáy tim. Nhưng em cũng tự hỏi có yêu thương bản thân mình không!? Ngày xưa em cái gì cũng dựa vào chồng về tài chính cũng như tâm tư. Chồng em muốn gì cũng được bởi anh ta làm nhiều tiền hơn, trang trải đa số mọi thứ trong cuộc sống. Sau khi ly dị nhìn vào gương, em chẳng có gì trừ lỗ hổng của con tim và tiền trong ngân hàng chưa bằng con heo đất của đứa trẻ mới lớn. Em có thể tiến tới với anh lúc đó nhưng em không làm vậy bởi em luôn tôn trọng mối quan hệ giữa chúng ta. Xa anh năm đầu tiên em như sống trong bóng tối. Đi gặp bác sĩ tâm lý nhiều lần mới hiểu hơn nếu bản thân mình không tự lo thì đừng mong người ngoài xót thương. Vì vậy em làm việc này vì em, cho sức khỏe, tài chính ổn định rồi mới nghĩ đến tình yêu đôi lứa.”
Bạn nghĩ thế nào về tình yêu và hôn nhân trong thế kỷ 21 nếu không có sự cân bằng về tài chính trong gia đình. Quyền lực chồng vợ sẽ mất cân đối, dễ dàng dẫn đến gãy đổ chia ly đúng không các bạn!?
Đặng Duy Hưng